Nguyên Thạch

Dặm ngàn

Dặm ngàn chốn biên khu.
Lối thôn xưa mịt mù.
Lần theo mòn kỷ niệm.
Tôi về một chiều thu.
Giàn hoa giấy tím thương.
Vẫn khoe sắc cuối đường.
Dưới dâm cao bóng mát.
Có còn bóng người thương?.
Đời phong ba miệt mài.
Nhớ xưa hoa tím cài.
Vuốt ve lần tóc rối.
Thoáng biệt dáng người trai.
Lần trở lại ngỡ ngàng.
Dư âm cũ còn vang.
Mắt huyền xa xăm quá.
Hóa đời giấc mộng tan.
Tôi hỏi chuyện chồng con.
Nhạt nhòa úa môi son.
Đắm nhìn tôi em khóc...
Đời trai hiến Nước non.
Tôi chúc em yên bình.
Hãy vui với cuộc tình.
Hẹn đời sau em nhé.
Se duyên phận ba sinh.
Tôi em mãi lặng im.
Hai nỗi nhớ trong tim.
Dày vò đôi hình bóng.
Từ đây mãi đi tìm.
Vậy là trong kiếp này.
Em gió thoảng tôi mây.
Mây lang thang muôn nẻo.
Gió ru kiếp đọa đày.
Tôi bước đi thẩn thờ.
Vai áo trận bụi mờ.
Đời phong sương hồ hải.
Hành trang mối tình thơ.


Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 23.10.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Dặm ngàn"